Câu chuyện thú vị về quá trình học tiếng anh của một giáo viên

Thảo luận trong 'Giáo dục - Tuyển sinh' bắt đầu bởi thainguyen, 8/11/16.

  1. thainguyen

    thainguyen Expired VIP

    Bài viết:
    875
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Tốt nghiệp đại học, Moon bị choáng bởi sự khác biệt giữa tiếng Anh sách vở và tiếng Anh trong thực tế. Tuy nhiên, chìa khóa quan trọng nhất là ba chữ "không bỏ cuộc".

    Câu chuyện thứ nhất: Hồi cấp 3
    Năm mới vào cấp 3, Moon học ngữ pháp xuống khủng khiếp. Trên lớp học lại giáo trình tiếng Anh hệ 3 năm, thế là kiến thức dạy tiếng việt cho người nước ngoài vun đắp từ hồi cấp 2 rơi rụng hết.
    Moon quyết định đi học thêm. Được bạn cũ giới thiệu, Moon tìm đến lớp học thầy Tâm. Ngày ấy Moon học thầy tại nhà riêng, lớp khoảng 20-30 bạn, học phí không nhớ nhưng hình như cũng "chát". Buổi đầu đi học với giáo viên bản ngữ thử, ấn tượng vài điều: thầy già (ngoài 70 tuổi), lớp toàn người giỏi (sốc nặng) và chữ thầy cực xấu.

    [​IMG]

    Buổi đầu tiên vào lớp, Moon muốn ngất vì thầy lôi ra rất nhiều tài liệu chép tay và photo. Ôi chao, chữ thầy mình không dịch nổi. Hầu như buổi đầu, Moon không đọc nổi chữ nào thầy viết, toàn phải hỏi bạn bên cạnh. Học sinh trong lớp cứ nhao nhao, câu hỏi nào của người nước ngoài học tiếng việt cũng trả lời được tuốt. Mình sốc quá, bảo thế này không biết có theo nổi vì các bạn trong lớp học được gần 2 năm rồi, mình vào giữa, sẽ không theo kịp.
    Sau buổi đầu về, mình nghĩ khá nhiều. Nếu quyết định đi học, nghĩa là phải đóng tiền cả tháng (học phí không rẻ, nhà lại nghèo). Thế mà cuối cùng mình quyết định đi tiếp. Vì mình nghĩ, bạn học được chẳng có lý do gì mình không làm được và mình tin sẽ làm được.
    Những buổi sau nói chung không khá hơn là mấy, mình là đứa vào sau, chậm lụt nhất lớp, toàn làm bài sai, sai rất nhiều, và có lẽ là đứa duy nhất trong lớp không đọc nổi chữ của thầy. Phải mất một tháng, Moon mới quen. Nhưng nhờ có thầy mà ngữ pháp của mình tiến bộ trông thấy, đi thi đại học sau này nhìn câu nào cũng thấy quen mà không thấy sợ. Cảm ơn thầy thật nhiều.
     
    Đang tải...

Chia sẻ trang này